- Giết!
Một chư hầu uy nghiêm trong tay cầm một cây cung to, hỏa diễm ngưng tụ thành một mũi tên lớn, kéo căng dây cung, oanh tiếng bắn đi ra ngoài, như là tiếng sấm rền nổ vang, chấn đến núi cao dưới chân đều đong đưa. Mũi tên lớn như cầu vồng, như là một con rồng lửa màu máu, yêu dị giữa bầu trời, bắn thủng đám mây, xông về Thiên Đao Vương, muốn tiêu diệt một tên trước.
Thiên Đao Vương đang nhanh chóng lao vùn vụt, muốn tránh đi hỏa tiễn, lại phát hiện bản thân bị tập trung, mặc kệ ngút trời hay là hạ thấp, đều vung không mở được con rồng lửa kia.
Rồng lửa bay lên không gào thét, nhanh chóng trùng kích, đi ngang qua hơn mười dặm, vọt tới Thiên Đao Vương, cuồn cuộn sóng dậy đập vào mặt.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Tần Mệnh như là một đạo thiểm điện giết đến phía trước Thiên Đao Vương, một tiếng gào thét, giơ cao Hoang Thiên lôi thuẫn, trước mặt đụng vào nhau. Ầm ầm bạo hưởng, Lôi Hỏa bạo động, trời đất vù vù, lực lượng rồng lửa một kích chừng uy lực thất trọng thiên, Tần Mệnh nhanh chóng chạy như điên ngạnh sanh sanh tung bay, lực va đập to lớn suýt chút nữa chấn vỡ cánh tay trái của hắn. Tần Mệnh quay cuồng trong nháy mắt, một tay kéo lấy Thiên Đao Vương sau lưng, mang theo quay cuồng trên phạm vi lớn, tránh được năng lượng Lôi Hỏa đang sôi trào.