Tần Mệnh nghịch chính là Thiên Đạo, chiến chính là cường địch, nhưng cũng không hy vọng để cho muôn dân trăm họ lâm nạn. Nếu như có thể hấp dẫn tập trung kiếp nạn của muôn dân trăm họ toàn bộ đến trên người mình, coi như là một hồi bản thân cứu rỗi đi.
- Kết thúc! Lão tử lại phải đi theo ngươi chạy trốn đến tận đẩu tận đâu.
Hắc Phượng trợn trắng mắt.
Mọi người liên tiếp tản ra, đến các nơi Nhất Tuyến Thiên quan sát, hoặc là tìm nơi tu dưỡng thương thế.
Tần Mệnh đứng trước mặt gốc đại thụ kia một lát, cũng rời khỏi nơi này.