Tộc lão Diệp gia nhắc nhở Tần Mệnh:
- Ngươi nên rất rõ ràng cục diện bây giờ, bát đại Hoàng Võ trấn thủ Hoàng Thiên Thành, không ai có thể cứu được ngươi. Đừng hy vọng những bằng hữu kia của ngươi, bọn hắn đi vào một người, chết một người, đi vào một đám, chết một đám. Ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, còn có thể chết vô cùng thảm, nhưng ngươi không cần thiết lôi kéo những bằng hữu kia của ngươi chôn cùng. Chỉ cần ngươi giao Diệp Thanh Thần ra đây, chúng ta có thể bảo đảm giúp ngươi truyền mấy câu cho những bằng hữu kia của ngươi, nếu như ngươi chịu đem Tiên Vương Chiến Trụ cùng Lôi Nguyên châu giao ra đây, chúng ta còn có thể cân nhắc chỉ cho bọn hắn một nơi ẩn thân, có thể bảo vệ năm ba năm an toàn.
- Không cần phí tâm, Tần Mệnh ta sẽ không chết tại Hoàng Thiên Thành này.
Diệp Khuynh Thành giọng điệu lạnh lùng:
- Ngóng trông người khác tới cứu ngươi sao? Ích kỷ! Vô tình! Dùng cục diện Hoàng Thiên Thành, bất luận kẻ nào đi vào đều là chịu chết, ngươi là muốn mạng bọn họ đổi mạng ngươi?