Hoang Thiên lôi thuẫn bành trướng như núi cao to lớn, tản ra lực lượng Hoang Lôi vô tận, trấn áp tại bầu trời, nứt vỡ tất cả Hoang Huyết Lôi Điệp vung tới, thân núi khổng lồ đã treo đầy thi thể, càng bị nhuộm thành màu đỏ như máu. Nó không phải Lôi Sơn, càng giống như là một tòa Minh Sơn nhuộm máu.
- Còn đứng ngây ra đó làm gì, giết qua, liên thủ Hoang Huyết Lôi Điệp trấn áp Tần Mệnh.
Mộ Dung Thiên Tư hét lớn, Tần Mệnh cường đại rốt cục cũng để cho nàng cảm nhận được uy hiếp, càng như vậy nàng lại càng muốn mạng của hắn, tuyệt đối không thể để cho hắn cường đại sau đó lật qua săn giết nàng.
- Cùng tiến lên!
Thanh Lăng, Vạn Nhân Hiên, Vân Tử Chân, ba vị cường giả trao đổi một cái ánh mắt lẫn nhau, dứt khoát giết đến chiến trường ngoài mười dặm. Bọn hắn trước kia đã nghe quen Tần Mệnh điên cuồng, cũng biết hắn rất cường đại, lại không nghĩ rằng sẽ cường hãn đến loại tình trạng này, dốc sức chiến đấu Nhiếp Viễn Mộ Dung Thiên Tư không nói, còn dám sức một mình nộ chiến mấy chục vạn thú triều. Cảnh giới Tần Mệnh bây giờ đúng là Thiên Võ Cảnh thất trọng thiên đỉnh phong, nếu quả thật để cho hắn tru diệt Hoang Huyết Lôi Điệp, nói không chừng có thể lần nữa trùng kích bát trọng thiên, đến lúc đó cái Chiến Trường Hồng Hoang này ai đến áp chế hắn.