Đầu ngón tay Bách Lý Kim Ngọc vòng quanh một luồng năng lượng, mặt mỉm cười, mắt lại lộ ra sát cơ:
- Cơ hội chỉ có một lần a, để thứ đó lại, ta liền thả ngươi đi.
- Nếu như không thì sao?
- Ta đây cũng chỉ có thể mạo phạm, tự mình đi lấy. Nhưng ngộ nhỡ lấy nhiều, lại lấy thêm xuống một chân, chém một cái đầu, cũng đừng trách ta nha.
Bách Lý Kim Ngọc giơ ngón tay lên chỉ bọn người Liêu Nguyên Vũ, cũng chào Nhiếp Viễn một cái.