Đạm Thai Minh Kính vừa đi ra, kết quả Tần Mệnh đã biến mất vô tung vô ảnh.
- Trở lại! Lại đuổi! Minh Kính, đừng quá cứng, nói chút gì đó khiến cho hắn chú ý! Ngươi bình thường khôn khéo nhiệt tình đâu?
Bên tai Đạm Thai Minh Kính vang lên thanh âm các chủ, mang theo vài phần hờn giận cùng không vừa lòng.
Ngoài nơn mười dặm, Tần Mệnh cùng Dương Đỉnh Phong ngắn ngủi lưu lại, trao đổi ánh mắt một cái sau đó đạp trên chạc cây xông lên bầu trời, chạy như điên về xa xa.
Hư không phía trước một hồi vặn vẹo, Đạm Thai Minh Kính xuất hiện, bóng hình thanh lệ xinh đẹp nhanh chóng lao tới, xa xôi quát tháo Tần Mệnh: