Khấu Thanh Tuyệt rít sâu một hơi, ánh mắt sáng quắc, chú ý bốn đòn trọng kích sắp giết đến, mặc dù cách bình chướng, nhưng có thể cảm nhận được lực lượng hủy diệt đập vào mặt, lực lượng áo nghĩa toàn thân hắn như là sợi tơ vô hình, trùng kích lấy tất cả bình chướng, tầng tầng gia cố. Giờ này khắc này, hắn nâng cao toàn bộ tinh thần đề phòng, đã làm xong chuẩn bị liều chết chống cự.
Trong ý thức của hắn, Tần Mệnh là muốn dùng Dương Đỉnh Phong bọn hắn tấn công, đem bình chướng vỡ vụn đến trạng thái yếu kém nhất, sau đó lại tới đột kích. Cho nên, hắn phóng xuất ra bộ phận lực lượng đến bình chướng thủ hộ, càng nhiều lực lượng bảo tồn ở phía sau, chuẩn bị chống cự sát chiêu sau cùng của Tần Mệnh.
Đây mới thực sự là trí mạng.
Nhưng mà...
Ngay trước một khắc khi thế công của bọn người Dương Đỉnh Phong toàn bộ bộc phát, như là đại dương mênh mông nổi lên sóng thần sắp hàng lâm, Tần Mệnh chỗ đó vậy mà dẫn đầu phát uy.