Địa Hoàng Huyền Xà hung ác lại tàn nhẫn, nếu như ánh mắt lạnh như băng tập trung ai, đều có thể để cho toàn thân người đấy sợ hãi, tuy nhiên lúc này lại nghiêng nghiêng đầu, con mắt như bảo thạch dán mắt vào Tần Mệnh, bộ dáng có chút buồn cười.
Tần Mệnh lại khoát khoát tay, ra hiệu nó thức thời chút.
Địa Hoàng Huyền Xà sửng sốt không đi, còn quấn đến trên vai Nguyệt Tình, phun ra nuốt vào lưỡi rắn đối với hắn.
Tần Mệnh híp mắt nhìn chằm chằm nó, quên ai cứu ngươi?
- Nó e ngại chàng?