Tro cốt chỗ đó bỗng nhiên đậm đặc dần, mảng lớn mảng lớn bay xuống, che dấu thân ảnh nữ tử. Sâu trong mênh mông tro cốt, dường như xuất hiện một cái thứ gì đó to lớn tựa như là núi xương, tản ra khí tức làm cho người ta kinh hãi, nhưng thoáng qua mà thôi liền trọn vẹn biến mất. Mà thời điểm tro cốt dừng tung bay lại, chỗ đó đã không có một bóng người nào nữa, cả mặt đất đều sạch sẽ, không có bất kỳ dấu vết tro cốt gì. Hết thảy hết thảy, giống như là một hồi ảo giác.
- Phụ thân, đó là ai a.
Bộ dáng Tần Lam hiện tại xem ra giống như là một thiếu nữ, nhưng vẫn là phấn khắc ngọc mài xinh đẹp đáng yêu, ở bên trong đôi mắt to đen lúng liếng tràn đầy hồn nhiên. Tại thời điểm không chiến đấu, nàng luôn vui sướng vừa đáng yêu, nhưng một khi Tần Mệnh lâm vào bạo tẩu, tâm tình thậm chí tính tình của nàng đều sẽ nhận đến ảnh hưởng mãnh liệt mà trọn vẹn thay đổi.
- Chưa thấy qua.
Tần Mệnh chậm rãi lắc đầu.