Đám người Đao Hoàng chính xác đã rút lui, liên minh Hoàng tộc cũng rời khỏi, đều không có dấu hiệu lại trở về, nhưng không lâu sau đó Tần Mệnh cũng tại một chỗ sơn lâm thâm xử đã nhận ra một cỗ khí tức Hoàng Võ ẩn nấp.
- Thủ đoạn Man Hoàng thật tốt.
Trong quần sơn sương mù dần dần tản ra, hiện ra thân thể nguy nga hùng tráng của Diệt Mông cự thú, như là một ngọn núi cao đứng ở nơi đó, tản ra sát khí kinh người, hai con mắt như là hồ nước màu máu, hiện ra trùng trùng điệp điệp rung động, lại chứa đầy lệ khí. Trên vai của nó có một nam tử anh tuấn đang đứng, ánh mắt càng sắc bén, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
- Để cho ta đoán xem... Vạn Linh Thú Vực?
Tần Mệnh từ trên thân nam tử kia phát giác được một loại thú uy vô cùng cường hãn, cái cỗ thú uy kia thậm chí để cho hắn đều đã có một chút sợ hãi, là một loại cảm giác sợ hãi không tự chủ được phát ra từ trong thân thể.