Tần Mệnh nhè nhẹ trấn an Bạch Hổ, ý thức tùy ý quét qua, đều đã dò xét điều tra xong cảnh giới những cường giả cùng ma thú này, thậm chí có hai vị Thiên Võ Cảnh cửu trọng thiên, nhìn đến bọn hắn những năm này phát triển không tệ a, mời chào nhiều cường giả như vậy.
- Ngài tiện tay mà thôi, lại là hai cái mạng huynh muội chúng ta, cái cúi đầu này, nên phải có.
Lăng Kiêu lúc ấy cũng không nghĩ tới người cứu bọn hắn sẽ là một nhân vật truyền kỳ như thế này. Hắn ngoài ý muốn đồng thời càng nhiều hơn là kiêu ngạo, dù sao có thể kết giao cùng nhân vật danh chấn thiên hạ vốn chính là một loại quang vinh.
- Ân cứu mạng, suốt đời khó quên.
Lăng Huyên biểu hiện ngược lại dè dặt, tuy nhiên cũng có chút gật đầu với Tần Mệnh.