- Thất Thải Phượng Hoàng, nhanh để nó dừng lại! Dừng lại a!
Đầu Bạch Viêm Yêu Hoàng bị đặt ở trong đất bùn không thể động đậy, thanh âm đều bởi vì yết hầu tan vỡ mà trở nên sắc nhọn quái dị, một bên gầm thét, một bên tuôn ra máu tươi từ trong miệng.
Tần Mệnh lại lạnh lùng hạ lệnh:
- Tiếp tục ăn! Ăn cho đến khi lão già kia đi ra!
Bạch Hổ kẹp chặt một khối thịt trên lưng Bạch Viêm Yêu Hoàng, đột nhiên giương đầu, sống sờ sờ kéo xuống một mảnh dài, nặng chừng hơn mười cân.