- Giết!!
Tinh Linh nữ hoàng, Hắc Long, Tu La bố trí tốt phong ấn, liên thủ giết hướng Bàn Vũ Tiên Tôn. Kim Hống mặc dù thương thế nghiêm trọng, lại cũng không muốn vứt bỏ một cái chiến đấu đặc biệt, theo đó thẳng hướng Bàn Vũ Tiên Tôn.
- Nguyên Thủy Môn! Mở!
Bàn Vũ Tiên Tôn với thân thể già nua bộc phát ra một cỗ khí tức đáng sợ làm lòng người vì sợ mà tâm rung động, hư ảnh thiên thần to vạn thước sau lưng tăng vọt uy năng, đứng ngạo nghễ giữa biển trời, chống lên mảng lớn hào quang, bàn tay trái khống chế vô tận ngân hà, bàn tay phải khống chết mặt trời vạn trượng. Theo một tiếng hiệu lệnh của Bàn Vũ Tiên Tôn, một mảnh cường quang như trời long đất lở xé rách tối tăm, chấn động trăm dặm không gian, một cánh cổng to vạn thước trống rỗng xuất hiện, to lớn chấn động, đột nhiên rộng mở, bên trong vặn vẹo mịt mù, loạn tượng trào ra, như là đả thông không gian hỗn độn, một cỗ uy thế chấn động không gian to lớn không cách nào nói rõ.
- Tiên Tôn! Vì cái gì!!