Đầu tiên là giằng co, chỉ cần có thể hình thành giằng co thì tiếp theo mới có cơ hội thôn phệ!
Đám người Đạo Tôn căng thẳng chờ suốt năm ngày, xác định Tần Mệnh không bị nổ nát, càng không mất đi khống chế, mới nặng nề thở ra, ngồi bệt trên đỉnh núi, cố nén đau đớn linh hồn cùng ý thức hôn mê, lợi dụng nguyên lực thần sơn điều trị thương thế. Bọn họ không dám hấp thu lực lượng bên trong, để tránh ảnh hưởng đến Tần Mệnh, chỉ lợi dụng chút nguyên lực để bảo đảm mình không hôn mê nữa.
"Đây là một nguy cơ ngoài dự liệu, nhưng nếu gánh vác được, lại có thể trở thành hy vọng của thế giới." Tới giờ Đạo Tôn mới dám nói câu này. Giới lực tuy nguy hiểm khủng bố, có thể hủy diệt Tần Mệnh, nhưng nếu Tần Mệnh có thể khống chế được giới lực, đồng thời lĩnh ngộ quá trình diễn biến trong đó, sẽ có thể rót vào thế giới đổ nát, bộc phát ra sức sống bên trong một cách toàn diện hơn, mà Tần Mệnh có thể thăng hoa tới cấp độ Thần Linh chân chính, thậm chí Thần Linh của thế giới này còn vượt qua Thần Sơn đã rời khỏi.
"Nhưng nếu như gánh vác không được, đó là Tần Mệnh thành tựu Thiên Đạo!" Hình Thiên không muốn nói lời ủ rũ, nhưng nếu như Tần Mệnh thất bại, tất nhiên sẽ bị phản phệ, tiến tới khống chế, sự khống chế này còn có thể liên lụy tới một U Minh thế giới hoàn toàn mới. Đến lúc đó, Thiên Đạo liền có thể dễ dàng hơn dựng dục giới lực, nhanh hơn diễn biến ra thế giới hoàn toàn mới.
Hắc Long suy yếu nói nhỏ: "Tần Mệnh có thể chống đỡ! Bởi vì hắn không phải công cụ!"