Sinh Tử hoa đối với Thiên Mệnh Vực bọn chúng mà nói còn quan trọng hơn cả những sinh linh có thân xác, hồn thể của bọn chúng dễ dàng luân hồi trọng sinh thông qua Sinh Tử Hoa hơn, hơn nữa còn có thể mang theo ký ức tương đối hoàn chỉnh.
Như vậy, lão tổ tông của bọn chúng có thể yên tâm đi chết, sau khi trọng sinh chỉ cần hơn trăm năm là có thể khôi phục lại đỉnh phong, tiếp tục trấn giữ Thiên Mệnh Tiên Vực.
Cổ Vu gần như có thể tưởng tượng ra cảnh tượng khi mình mang Sinh Tử Hoa về, những lão tổ tông đang ngủ say trong Thiên Mệnh Tiên Vực sẽ vui mừng như thế nào, bản thân hắn cũng có thể dựa vào công lao này để thoát khỏi Luân Hồi thí luyện tràng, trở về Tiên Vực tranh giành vị trí tộc trưởng. Kỳ thật hắn chỉ muốn thử xem Tần Mệnh có ở Yên Vũ Vương Quốc hay không, không ngờ lại đoán đúng, càng không ngờ Tần Mệnh lại vì đám nữ nhân Yên Vũ Vương Quốc kia mà nhẫn nhịn giao ra hai đóa Sinh Tử Hoa.
Đương nhiên cũng có khả năng là trong ký ức của Tần Mệnh có dấu vết liên quan tới Lăng Tiêu Thiên Quốc, nói rõ kiếp trước hắn có thể chính là đám người của Lăng Tiêu Thiên Quốc!
Nhưng mà...