"Thoát khỏi Thiên Táng Sơn, nhưng không thoát khỏi Sinh Tử Nhãn của ta. Cửu Anh, vĩnh biệt."
Thất hoàng tử đột nhiên đứng dậy, tóc dài bay múa, áo bào tung bay. Mắt trái bắn ra bạch quang, giống như tinh hà cuồn cuộn, thắp sáng vũ trụ mênh mông, lại giống như tinh quang đổ xuống, khiến chúng sinh hò hét. Mắt phải thì bùng lên một đạo hắc quang, mang theo khí tức hủy diệt, giống như U Minh thức tỉnh, vạn quỷ gào thét, như huyết hà ngập trời, không ngừng bùng nổ.
Ta không quản ngươi chết đi sống lại, không quản ngươi là mấy Cửu Anh.
Sinh Tử Nhãn đã mở, sinh tử của ngươi... do ta phán quyết!
Hai luồng sáng chợt xuất hiện kèm theo âm lôi cuồn cuộn, rõ ràng chỉ là luồng sáng nhưng lại khiến trời đất biến sắc, cuồn cuộn tuôn ra khí thế bàng bạc.