Màn sương mù mộng cảnh bao phủ Yên Vũ Quốc nhanh chóng tiêu tan như tuyết gặp nước sôi, các đệ tử bên trong đều phát ra tiếng kêu thảm thiết, sắc mặt trắng bệch, máu chảy ra từ thất khiếu, có người trực tiếp ngất xỉu trên lưng chim thần.
Quốc chủ Yên Vũ Quốc cùng các nàng ra sức chống cự lại bí cảnh xung quanh, nhưng sau một hồi kiên trì vẫn nhanh chóng sụp đổ, tất cả các trưởng lão đều ôm đầu kêu thảm thiết, Mộng Mô trong ngực các nàng đều run rẩy cuộn tròn thành một khối.
Tuy rằng Quốc chủ Yên Vũ Quốc cùng hai vị thống lĩnh vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ, nhưng sắc mặt cũng trắng bệch, ánh mắt đều mất đi thần thái, nhìn qua vô cùng suy yếu.
"Quốc chủ Yên Vũ Quốc còn sống?" Các cường giả ở phía xa đều kinh ngạc, chẳng phải nói kinh đô đã bị hủy diệt rồi sao? Chẳng phải nói mấy vạn người đã chết thảm trong không gian sao? Chẳng phải Nam Hoang Man Tộc đã tuyên bố rõ ràng là đã nuốt sống Quốc chủ Yên Vũ Quốc rồi sao? Tại sao các nàng lại ở chỗ này!
"Hay cho câu hư trương thanh thế, Tần Mệnh biết rõ có Quốc chủ Yên Vũ Quốc ở đây, vậy mà lại mạo hiểm chỉ phái năm người tới hộ tống." Càng nhiều cường giả chấn động trước sự táo bạo của Tần Mệnh, tên điên này làm việc quả thực không theo bất kỳ quy tắc nào, nghĩ Vừa ra là vừa ra . Dù sao đó cũng là Quốc chủ Yên Vũ Quốc, một khi bị bại lộ thì hậu quả khó mà lường được, Tần Mệnh dám yên tâm để các nàng tự mình đi qua như vậy, Quốc chủ Yên Vũ Quốc lại còn đồng ý?