Nhưng khi bọn họ tới đây, bầu trời đang cuồn cuộn liệt diễm, không gian vặn vẹo, thiêu đốt sơn hà trong phạm vi hai ba mươi dặm.
Vô số cường giả tụ tập ở đây, đều đứng cách đó mười mấy dặm quan sát, không dám tùy tiện tới gần.
"Phi Tiên Vực? Sao bọn chúng lại ở đây?" Hồn lực toàn thân Đái La Trà dao động dữ dội, liều mạng chống cự lại nhiệt độ cao ngập trời. Phượng Hoàng Chân Hỏa chí cương chí liệt, thiêu trời diệt đất, có thể so với Hỗn Độn Chân Viêm, cực kỳ khủng bố, đối với hồn tu như bọn họ mà nói chẳng khác nào thiên địch.
Tần Mệnh nhìn dãy núi bị liệt diễm bao phủ, sông hồ khô cạn, lộ ra lòng sông lòng hồ uốn lượn, vô số cây cối bị thiêu thành tro bụi, chỉ còn lại những ngọn núi trơ trọi, có vài đỉnh núi bắt đầu tan chảy, biến thành dung nham chậm rãi chảy xuống.
Khu rừng núi bị bao phủ này chính là bảo địa mà Tần Mệnh thôi diễn ra.