Không ngừng có người xông đến nơi đây, đều bị ánh trăng yếu ớt làm kinh đến. Bọn hắn kinh hồn chưa định, từng lỗ chân lông nổi lên, nơi này quá nguy hiểm, thoạt nhìn nơi nguy hiểm khẳng định nguy hiểm, thoạt nhìn nơi an toàn cũng không an toàn. Thình lình nhìn thấy hải vực an bình, còn chứng kiến Tiểu Quy xinh đẹp, tất cả mọi người cảm nhận được cũng không phải buông lỏng, mà là cảm giác nguy cơ càng nghiêm trọng.
- Lui! Lui về sau!
Quách Hùng nắm chặt ngân thương, thanh âm đều có chút phát run. Càng là không biết, càng là nguy hiểm, hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ biến thành đồ ăn.
Một tiểu vương bát có thể dọa lùi quần hùng? Nghe rất buồn cười, nhưng mỗi người xông vào đều không dám khinh thường.
- Cẩn thận phía dưới.