Sau khi nói chuyện xong với Diệp Kinh Hồng, Chu Tự bước ra khỏi phòng, lúc này trời đã tối, trong thôn đã thắp đuốc để chiếu sáng.
Điều khác với thường lệ là vì ban ngày giao tranh nên lúc này trong thôn vẫn còn rất nhiều người bận rộn.
Lần này họ chiếm được lợi thế sân nhà và đánh phòng thủ chiến, đứng đầu phòng tuyến chắn sóng chắn gió đều là những khô lâu binh, còn dân làng và binh lính ở phía sau và chỉ khi truy đuổi lũ Linh Cẩu Nhân mới tiếp xúc thực sự với chúng.
Kết quả là không có người chết, chỉ có ba binh sĩ bị thương và vết thương không nghiêm trọng, khiến Chu Tự thở phào nhẹ nhõm.
- À phải rồi, Trọng Sơn thế nào rồi?