Từ lúc gửi tin cho đến lúc rời đi cũng không mất quá nhiều thời gian, mà sau khi tiễn hắn đi Chu Tự cũng không có thời gian để thư giãn, dù sao ở phía thôn Thảo Nguyên đã xảy ra quá nhiều chuyện, giờ đây còn một đống rắc rối đang chờ hắn giải quyết.
Trong thời gian này, Diệp Kinh Hồng mang theo mười kỵ binh do Chu Trọng Sơn đứng đầu, cùng nhiệm vụ mà thủ lĩnh bọn hắn giao phó rời khỏi thôn Thảo Nguyên.
Thôn Thảo Nguyên đã trải qua trận bão tuyết kinh khủng. Mặc dù lượng tuyết rơi đã giảm đi đáng kể nhưng vẫn chưa thể nghênh đón những ngày nắng đẹp sau tuyết, cho nên có thể tưởng tượng được tình trạng tuyết đọng bên ngoài hoang dã dày đến mức nào.
Trước mắt, bọn hắn chỉ có thể dựa vào đôi chân dài của loài ngựa mới có thể di chuyển tương đối thuận lợi trong tự nhiên.
- Chúng ta đi theo hướng đó!