Chu Quảng Thâm hít sâu một hơi, tiếp tục kể: “Sau đó Hà Đồ ngủ đông một đoạn thời gian, triều tịch chi biến lần đầu tiên diễn ra đến trung kỳ, vạn tộc đại chiến, tất cả đều đã quên lãng Hà Đồ, bởi vì y bị hạn chế trong cổ thành.”
“Nhưng Hà Đồ không cam lòng, không cam lòng trở thành vai phụ của thời đại ấy, không cam lòng vượt qua quãng đời còn lại trong cổ thành. Vì thế đến nửa sau của trận đại chiến, y liền tìm cách ra ngoài, mang theo đại quân Tử Linh thổi quét chư thiên vạn giới, gây ra một hồi chiến tranh kéo dài suốt mấy trăm năm...”
“Đến cuối cùng, Tử Linh mất khống chế, Hồng Mông trấn thủ buộc phải đích thân đóng cửa thông đạo Tử Linh, cắt đứt nơi phát ra tử khí, cắt đứt đường lui của bọn họ, tự mình ra tay giết chết Hà Đồ, khi ấy mới kết thúc triều tịch chi biến lần đầu tiên.”
Nghe đến đây, Hạ Hổ Vưu không nhịn được hỏi: “Y làm cách nào để đưa Tử Linh ra ngoài? Còn nữa, không phải cổ thành có quy tắc sao? Vì sao ban đầu không ngăn cản, sau này mới ra tay?”
“Cái này thì ta không rõ.”