Dọc theo con đường đi về phía ao sen, Tô Vũ và lão Hách cũng gặp những người khác, bao gồm cả Thần tộc, bất quá thấy Vân Hạo không phải nhíu mày thì là tránh đi. Tính cách tên Vân Hạo này hơi chanh chua, nói chuyện cực kỳ khó nghe, còn không hề biết chừng mực!
Cũng chỉ có lão Hách là đồng tộc, cộng thêm Vân Hạo có thể đi vào phủ đệ thì rõ ràng gia tộc y cũng hơi có thế lực, trong nhà có vị lão tổ chuẩn vô địch tọa trấn nên mới lấy được một suất. Thế nên lão Hách cũng có ý tứ nịnh nọt trong đó.
Đại nhân vật thì lão Hách với không tới, chỉ có Vân Hạo là có thể thông đồng một thoáng.
Họ còn là đồng tộc nên dẫu sao cũng khá thân hơn một chút.
Những chuyện này Tô Vũ đều không để ý, hiện tại hắn vừa giả làm Vân Hạo lại vừa chậm rãi đề tăng chính mình, Lăng Vân nhị biến đã hoàn thành nên hắn cần có thời gian đi tiêu hóa, đi hấp thu.