"Vô Song, ngươi cũng phong bế giác quan đi, trùng kích này rất khó chịu, để mình ta canh chừng là được!"
"Không cần!"
Chiến Vô Song gạt đi, hắn vẫn đang nhìn chằm chằm vào tất cả mọi người.
Dù biển ý chí bị xung kích cực kỳ khó chịu thì hắn cũng không hề chớp mắt, nếu nhắm mắt phong bế giác quan thì chính là đem mạng nhỏ giao cho Vũ Thánh, người khác có thể yên tâm còn hắn thì thực sự lo lắng. Vũ Thánh được hắn nhắc nhở mấy lần, hay cả khi vô địch lo lắng coi trọng thì ông ta vẫn biểu hiện ra vẻ vô ưu, không lo lắng, không đề phòng. . .
Thái độ lãnh đạm như vậy khiến Chiến Vô Song rất không yên tâm.