Hà Đồ sửng sốt, Tô Vũ cũng ngây ngẩn, hai người đồng loạt nhìn về phía Tinh Nguyệt.
Vẻ mặt Tinh Nguyệt lạnh nhạt, “Nhìn cái gì?! Bổn tọa nhớ lại vài ký ức vụn vặt khi còn sống, có vấn đề gì không? Các ngươi nhắc đến thì ta sẽ nhớ lại một ít, không nhắc tới thì bổn tọa cũng không nhớ!”
Hà Đồ kinh ngạc: “Ngươi... Ngươi là vị nào? Võ vương... ngươi có thể tiếp xúc Võ vương ư?”
Tinh Nguyệt lạnh lùng đáp: “Tiếp xúc thì thế nào? Người đã chết rồi, suốt ngày nhớ này nọ không mệt sao?”
Nhàm chán!