Hà Đồ nghiêm túc nói: “Phải chuẩn bị sẵn sàng rồi hãy lộ diện! Tô Vũ, ngươi cảm thấy đám người lão Ô Quy thật sự bất khả chiến bại ư? Ngươi cho rằng các tộc không đối phó được với đám người lão Ô Quy chắc? Chỉ là vấn đề trả giá nhiều hay ít mà thôi! Không nói đâu xa, chỉ cần Tiên tộc dốc toàn bộ lực lượng, vậy thì đám trấn thủ như lão Ô Quy đều có khả năng sẽ chết hết, ngươi tin không?”
“Tin!”
Tô Vũ gật đầu, cười nói: “Ta hiểu đạo lý này! Ý đại nhân là hiện tại ta lộ diện sẽ khiến kẻ khác chú ý, thậm chí có đồ cổ xuất hiện giết ta.”
“Ngươi hiểu là tốt!”
Hà Đồ nói: “Ý ta là ngươi hãy điệu thấp ngủ đông đi. Nếu lần này trở về sớm thì tiếp tục giả vờ là ngươi vẫn luôn ở trong thành không ra ngoài, để Nhân tộc trở thành bia ngắm của vạn tộc, phủ nhận việc ngươi từng đến Tinh Vũ phủ đệ! Kẻ biết tin đều đã bị ngươi giết, những kẻ còn lại sẽ không dám nói bậy, dù nói thì cũng chưa chắc có người tin!”