Tô Vũ nhún vai: “Không phải ta bịa chuyện, mà là chính Hạ Thần tiền bối nói ra, ông ấy quả thật là tổ tông của ngài! Ta tưởng rằng ngài biết, hóa ra không biết! Hạ Thần tiền bối là nhân vật từ triều tịch lần thứ chín, ngài không biết sao? Đại Hạ vương, di tích ngài chứng đạo là ông ấy đưa cho ngươi, kỳ thật di tích của không ít vô địch Nhân tộc đều do Hạ Thần giúp đỡ mở ra, không thì sao lại trùng hợp như vậy, vừa vặn phát hiện, còn bị các ngài lấy đi toàn bộ!”
Tô Vũ cười nói: “Nhưng Hạ Thần tiền bối có địch nhân nên không dám bại lộ thân phận, khi đó, ông chính là vô địch Nhân tộc duy nhất sống sót từ lần triều tịch thứ chín ở trong Nhân cảnh, ông ấy không thể không ngụy trang thành đường đệ của ngài. Chẳng lẽ Đại Hạ vương chưa bao giờ hoài nghi ư?”
Đại Hạ vương nhíu mày, hoài nghi?
Ông ngẫm nghĩ, hồi lâu mới nói: “Không hoài nghi, từ nhỏ hắn đã thông minh, khi đó nguyên khí vẫn chưa khôi phục, hắn cũng đã vô cùng cường đại, còn mạnh hơn khi ta còn trẻ. Sau đó thông đạo mở ra, nguyên khí khôi phục, hắn nhanh chóng bước vào Đằng Không, Lăng Vân...”
“Sau này, ta tiến vào di tích, hắn cũng vào di tích, ta chứng đạo, hắn thì không...”