Hạ Hầu gia khẽ vuốt cằm nói: “Kỳ thật chúng ta cũng định tạo thế cho ngươi, nhưng còn thiếu chút hỏa hậu! Đại chiến ngươi tham gia đều quá cao cấp, đại chúng không hiểu...”
Tô Vũ cười nói: “Đơn giản, mọi người đều biết Vạn Tộc giáo, cứ nói do ta huỷ diệt! Ta một thân một mình tiến vào Vạn Tộc giáo, chém giết tất cả Nhật Nguyệt! Có thể mạnh mẽ tuyên dương ta đã dùng thân phận Huyền Cửu để làm việc này! Dù sao nó cũng không sai!”
Hạ Hầu gia lại bổ sung: “Có đạo lý. Vạn Tộc giáo còn chút dư nghiệt, chúng ta tiêu diệt bọn họ, chém giết trước mặt mọi người, phát sóng trực tiếp cho đại chúng xem, khiến đám gia hỏa Vạn Tộc giáo sắp chết mắng to là ‘Tô Vũ cẩu tặc, dù chết chúng ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi huỷ diệt Vạn Tộc giáo’, đại khái vậy... Như vậy hiệu quả sẽ trực quan hơn nói suông!”
“Bọn họ sẽ nói sao?”
Hạ Hổ Vưu nghi hoặc, Hạ Hầu gia và Tô Vũ đều lộ vẻ kỳ quái mà nhìn cậu: “Bọn họ yếu như vậy, chúng ta mạnh thế này, khống chế một chút không phải xong việc rồi à?”