Giọng Phượng Hoàng hơi the thé: "Có phải ngươi sợ giết chúng ta sẽ dẫn tới chư thiên biến động? Tô Vũ, ngươi chẳng qua chỉ đang trì hoãn thời gian tử vong của chúng ta mà thôi!"
Tô Vũ bật cười: "Ấu trĩ! Thậm chí dù đây là kế hoãn binh thì ngươi có thể làm gì? Ta giết sạch đám dưới Vĩnh Hằng kia, chẳng lẽ Phượng Hoàng ngươi còn có thể tự bạo hay sao?"
"Ngẫm lại đi, là ta đang cho các ngươi một cơ hội mà thôi, một vị chỉ biết sát lục sẽ không thể hoàn thành việc nhất thống chư thiên, trước kia ta không hiểu Nhân Hoàng, cũng không hiểu Bách Chiến vương, nhưng hiện tại thì ta đã hiểu, sát lục... sẽ chỉ chế tạo ra tai hoa. "
Tô Vũ trách trời thương dân, rất lâu sau mới khẽ nói: "Hôm nay ta có rất nhiều cảm xúc, chư vị có nguyện ý hay không thì tự mình lựa chọn. Ta cho các ngươi một con đường sống, nếu không thèm để ý thì cứ từ bỏ đi"
Diệt tộc!