Mà ngay một khắc này, Bát Dực Hổ bỗng nhiên biến sắc, không còn là dáng vẻ thong dong như trước đó nữa.
Một cỗ lực lượng đặc thù truyền đến, mang theo tiếng cười quen thuộc: "Ô, người quen cũng đang ở đây kìa! Nhìn dáng vẻ thì có vẻ Hổ huynh phát hiện ra ta rồi nhỉ, Thiên Mệnh lão huynh cũng ở chỗ này à?"
Thiên Mệnh Hầu thầm giật mình!
Sắc mặt Bát Dực Hổ lập tức biến hóa, miễn cưỡng gượng cười: "Tô Tôn giả, đã lâu không gặp, có câu..."
"Ngậm miệng đi, ở trước mặt ta đừng giả vờ giả vịt!"