Bấy giò, Quy hơi chân chờ.
Tô Vũ thật sự không phát hiện hay là không thèm để ý?
Dường như Tô Vũ hiểu lão đang nghĩ gì, hắn cười lạnh: "Không phải người trong Thiên Môn muốn thoát ra sao? Có lẽ Thiên Môn sẽ sớm mở ra thôi, có lẽ đám người các ngươi chỉ là kề yếu muốn ra trước để chiếm tiên cơ, ngươi nghĩ ta không hiểu thật ư? Nhưng chuyện này liên quan gì đến ta? Chỉ cần ta được lời thì các ngươi thoát ra cũng có sao đâu. Có 1 kẻ địch hay là một đám địch nhân thì cũng như nhau thôi"
Tô Vũ bá đạo vô song, càn rỡ nói: "Nếu các ngươi thoát ra mà ta không địch nổi thì ta sẽ tới thượng du tìm Nhân Hoàng, các ngươi có thể địch nổi Nhân Hoàng không? Tiền đề là ta phải nhận được đủ lợi ích, nếu không thì đừng mơ"
Quy giật mình, Tô Vũ này thật thú vị, có vê hắn đã đoán được rất nhiều vấn đề nhưng lại không thèm để ý, thứ hắn quan tâm là mình sẽ được gì, mạnh thêm bao nhiêu.