"Chúng ta còn đang ở trong cổng chứ?" Nhật Nguyệt hỏi.
Tô Vũ khẽ gật đầu, thở dài một tiếng: "Phải! Tổ phụ của ta và vị thủ lĩnh của các ngươi đánh tới mức lưỡng bại câu thương. Đúng là lựa chọn ngu ngốc! Thiên địa này sắp hủy diệt, cổng lại không cách nào mở ra... Thiên môn đã trọng thương, một lần nữa lâm vào giấc ngủ say, ai có thể nghĩ tới, Môn lại cường đại đến thế?"
Tô Vũ cười khổ, rất nhanh hắn vừa cười vừa nói: "Cũng tốt! Cũng tốt! Chỉ là đáng thương thay cho tổ phụ ngớ ngẩn của ta, một hành động lại khiến cho cả thế gian đều là cường địch!"
"Bây giờ, các vị Cấm Địa Chi Chủ không ra ngoài được, khó mà gây phiền phức... Cũng tốt, nếu không phải như thế, chỉ 70 năm thì ta cũng khó bước vào siêu hạng"
Lúc này trong đầu Nhật Nguyệt tự suy diễn ra rất nhiều điều.