Nhân Hoàng cười khổ: "Lúc ấy ta chỉ có thể làm được như vậy. Ngươi muốn ta giết Ngục... Ngươi cảm thấy lúc ấy ta có thể làm được sao? Cảm tình mấy vạn năm.."
Tô Vũ nhún vai: "Cũng đúng. Nhưng việc này ngài giải quyết không tốt rồi"
"Đúng, vậy nên ta chỉ là Nhân Hoàng"
Nhân Hoàng thở dài: "Nếu ta là người đại công vô tư chân chính, thì ta đã không phải là Nhân Hoàng mà là Hoàng của vạn tộc. Nếu ta có thể đối đãi với vạn tộc như với Nhân tộc thì chưa chắc vạn tộc sẽ làm phản. Vậy nên kết cục thượng cổ huỷ diệt có một phần là vì ta, Tô Vũ, ngươi đừng đánh giá ta quá cao, ta không phải thánh nhân"
Tô Vũ im lặng.