Thiên Cổ nhìn về phía Tô Vũ: "Ngươi không dám sao? Ngươi sợ các tộc quật khởi, sau đó đánh bại Nhân tộc ư?"
Tô Vũ bật cười: "Phép khích tướng này ngây thơ quá"
Thiên Cổ cũng cười: "Ở trong mắt ngươi, còn cái gì không ngây thơ ư? Ta chỉ đang đánh cuộc một lần, hi vọng ngươi tâm cao khí ngạo, không để ý đến vấn đề của vô số năm sau. Dù tam tộc có thể quật khởi thì cũng là chuyện của tương lai xa. Khi đó có lẽ ngươi đã không còn nữa. Nếu ngươi còn sống, tam tộc sao có thể địch nổi ngươi? Cho tam tộc chút hy vọng, như vậy sẽ tốt hơn là sống như cái xác không hồn. Vũ Hoàng cảm thấy thế nào?"
Tô Vũ tỏ vẻ rất thoải mái: "Không sao cả, tương lai bản thân ra sao chính ta còn không biết huống chỉ là tương lai của tam tộc"
Thiên Cổ nhẹ nhàng thở ra: "Tương lai của ngươi... Ta tưởng rằng ngươi có thể thắng"