Tô Vũ thầm nhủ, Lam Thiên quả thật rất thảm, mà Ma tộc cũng không phải thứ gì tốt, cái nồi này thế mà cũng có thể ném ra ngoài.
Hắn còn đang nghĩ ngợi, Lam Thiên bỗng uất ức gào lên: "Các ngươi vu oan cho ta, tại sao lại làm vậy? Ta vô tội, thật sự không phải ta làm. . ."
Y tỏ ra oan ức muốn chết, có điều tư thái tủi thân kia lại khiến cho người ta bất giác không rét mà run.
Sau một khắc, trong tay Lam Thiên bỗng xuất hiện một bóng người, y gằn dỗi nói: "Các ngươi lại vu oan cho ta, uổng công ta còn muốn thả vị huynh đài này ra, giờ thì không thả nữa."
Dứt lời, ầm một tiếng.