Hà Đồ nhìn qua chỗ Ngốc Ngốc, hơi ngạc nhiên, “Lạ thật, nuốt một viên Sinh Tử quả rồi mà sao có cảm giác linh trí vẫn chậm chạp như trước!”
Y huơ huơ tay trước mặt đối phương, đoạn hỏi: “Ngốc Ngốc, còn nhớ ta không?”
“Hà... Hà Đồ...”
Ngốc Ngốc đáp lại, ánh mắt mờ mịt nhìn y.
Hà Đồ gật đầu, còn tốt, may mà chưa quên ta.