Lưu Hồng hoảng sợ, vội cầu xin: “Đừng đừng, Tô Vũ, hai ta không thù không oán, khi ngươi nhỏ yếu, ta còn từng giúp ngươi! Ngươi xem đi, ngươi đi lâu như vậy mà ta còn giúp ngươi ngụy trang, đến giờ vẫn chưa có ai xác định rốt cuộc ngươi có đi hay không, đến ngày cuối cùng ta mới rời đi. Tô Vũ, ta đã phải gánh vác vô số nguy hiểm, bằng không thì ta đã rời đi từ lâu rồi, ngươi sẽ không gặp được ta... Đúng không?”
Tô Vũ nhìn chằm chằm gã: “Được rồi, người sống thì đừng đến Tử Linh giới! Lão sư, cùng ta trở về thôi! Trước tiên cứ ở phủ thành chủ vài ngày, Tinh Nguyệt đại nhân, ngài hãy phái người trông coi thông đạo, gã mà xuống dưới thì cứ việc đập chết luôn!”
Tinh Nguyệt gật đầu, “Yên tâm, bổn tọa tự mình trông coi!”
“Vậy làm phiền đại nhân!”
Tô Vũ không nói nhiều, hắn bắt lấy Lưu Hồng rời đi, đám Tử Linh đối diện sôi nổi tránh lui, vô cùng cung kính!