Giờ phút này, Hàm Hương tiên tử... Có lẽ nên gọi là bà lão, bà ta tươi cười nhìn về phía trấn thủ, nhẹ giọng nói: “Nhiều năm qua, thánh thành chưa từng nhúng tay vào việc của vạn tộc, chư vị đều là người có công lao vì vạn giới, điều các vị muốn chẳng có gì ngoài tự do tự tại! Hồng Mông tướng quân có thể sắc phong trấn thủ, nếu các vị không chê, các tộc Tiên Thần Ma có thể liên lạc các tộc khác, vận dụng nghị viên lệnh, công thêm Hồng Mông tướng quân sắc phong... Có thể luân chuyển chức vị trấn thủ của chư vị tướng quân!”
“Hàm Hương tuy yếu, nhưng cũng nguyện chia sẻ một ít áp lực cho chư vị trấn thủ, Tiên tộc nguyện nhận chức vị trấn thủ 12 thành!”
Hàm Hương Tiên vương khẽ cười: “Tiên tộc đã có ý này từ lâu, nhưng Hồng Mông tướng quân không muốn, nếu chư vị không tin thì có thể hỏi Hồng Mông tướng quân xem ta có đang nói dối hay không?”
Các trấn thủ trầm mặc.
Lời này là muốn châm ngòi ly gián ư?