Ánh mắt Đại Minh vương sắc bén, quát lớn: "Hồ Hiển Thánh to gan! Vừa rồi ngươi đi đâu? Bây giờ dám can đảm xuyên tới, có ý đồ với Thánh Chủ sao?"
Hồ Hiển Thánh đè xuống rung động, vội vàng cười làm lành: "Hiểu lầm, hiểu lầm thôi!"
Tô Vũ cũng đè xuống sự bất an và sốt ruột kia, cười nói: "Viện trưởng, đừng suốt ngày ÿ vào lực không gian mà xuyên đi khắp nơi! Ta không để ý, nhưng lần sau cẩn thận gặp phải cường địch lại bị ngăn chặn!"
"Đúng đúng đúng...
Hồ Hiển Thánh cười gượng xin lỗi, gương mặt ông giữ nguyên tươi cười mà truyền âm cho Tô Vũ, trong giọng nói mang theo vẻ run sợ: "Xảy ra chuyện! Phiền phức lớn rồi! Bên kia cổng truyền tống có vô địch, là cường giả vô địch!"