Tiểu Bạch Cẩu liếc mắt nhìn Tô Vũ, rất nhanh lại không nhìn hắn nữa mà là nhìn về phía Cục lông nhỏ đang trộm gặm chân đại bàng, Cục lông nhỏ an tới no căng.
Tiểu Bạch Cẩu thấy Tô Vũ còn đang cảm ngộ thì không làm phiền, mà là mở miệng bắt chuyện với nó: "Bánh Nhân Đậu... Không, Tiểu Bánh Nhân Đậu."
Nó đã từng gặp Bánh Nhân Đậu, không biết nên gọi Cục lông nhỏ như thế nào, lúc này, vừa vặn mượn tên của vị lớn để gọi vị nhỏ.
Cục lông nhỏ mơ mơ màng màng nhìn qua, ánh mắt mê mang không rõ ràng.
Tiểu Bạch Cẩu nói: "Ngươi và Bánh Nhân Đậu rất giống nhau, thật ra đều là đại đạo trời sinh! Người khác cần mở đường, dung đạo, các ngươi thì lại không cần! Các ngươi mới thật sự là con cưng của đất trời!"