Tiểu Bạch Cẩu đứng dậy, đi chung quanh thú bông một vòng, đột nhiên nó sủa váng lên, tức khắc Tô Vũ liền thấy một hư ảnh rít gào, âm thanh đinh tai nhức óc, thú bông Hoang Thiên Thú vậy mà phát ra một tiếng gầm gừ thật lớn!
Tô Vũ cau mày, Tiểu Bạch Cẩu không thèm để ý, cẩn thận ngửi ngửi thú bông một hồi rồi nói: "Còn sức sống, không chỉ vậy mà còn có một chút oán niệm! Xem như đã chết, cũng có thể coi là không chết, ngươi muốn hồi sinh nó sao?"
Tô Vũ lắc đầu: "Ta muốn cho người khác hấp thu nó, kế thừa nghiên đạo!"
Tiểu Bạch Cẩu ngẫm nghĩ: "Rất khó! Gia hỏa này vẫn còn lực lượng oán niệm, cho nên phải cần người có ý chí cực kỳ kiên định, hơn nữa thân thể phải hết sức cường đại thì mới có thể trấn áp, thậm chí phải phá hủy được oán niệm thì mới có thể kế thừa! Nhưng kẻ như vậy đều có con đường của mình, đạo của mình, bảo người ta hóa thành Hoang Thiên Thú thì chưa chắc đã có ai nguyện "13 ụ.
Tô Vũ cười tủm tỉm: "Đó là trước kia thôi, hiện tại thì khó nói...