Tô Vũ nhìn y, Đại Chu vương trầm mặc một hồi, cuối cùng vẫn gật đầu: "Đúng vậy, bởi vì vinh quang thượng cổ nên vài lão nhân thượng giới rất xem trọng huyết mạch. Bọn họ đều cảm thấy tạp huyết hay huyết mạch ngoại tộc là một loại khinh nhờn và làm bẩn dòng dõi truyền thừa"
Y sợ Tô Vũ bực bội nên vội giải thích: "Vũ Hoàng, kỳ thật có một số việc cũng nên thông cảm.
Thượng giới vẫn có vài vị Hầu gia thượng cổ còn sống, ở thời đại kia thì Nhân tộc chính là duy nhất! Vô cùng tôn quý! Có lẽ Vũ Hoàng cảm thấy bọn họ quá mức cổ hủ, nhưng bọn họ một lòng hướng về Nhân tộc, cho nên chém giết mười vạn năm vẫn chưa từng thỏa hiệp, nguyên nhân chính là nhờ bọn họ kiên trì nên chúng ta mới có 10 vạn năm sinh tồn... Mấy năm nay, vì chinh chiến mà vô số Nhân Hầu đã ngã xuống"
"Bọn họ từng chứng kiến một vài minh hữu phản bội Nhân tộc. Trong chín lần triều tịch trước đều có minh hữu phản bội, chắc Vũ Hoàng không biết nhiều về điều này, không cảm thấy gì, nhưng...
Chúng ta đã từng trải qua!"