Đám người Nguyệt Hạo vẫn đang ở trên núi, lúc này mọi người đang tụ tập trong một gian phòng khá lớn.
Đột nhiên, trong lòng Nguyệt Hạo giật thót, gã cau mày, bất an đề nghị: "Rút lui đi, nơi đây đã bại lộ, không thích hợp để làm căn cứ nữa, đến chỗ khác thôi"
Bà lão không đồng ý: "Nguyệt Hạo, chúng ta vừa mới thiết lập các loại đại trận ở đây, hiện tại rút lui chẳng phải là lãng phí sao? Dù bị phát hiện thì thế nào?"
Bà lão chính là vị Thiên Tôn thứ hai ở đây nên bà có thể hô thẳng tên Nguyệt Hạo.
Bà lão cảm thấy không cần phải lo lắng: "Kẻ phát hiện ra là nhất mạch của người truyền lửa đúng không? Dù biết chúng ta ở đây thì bọn họ dám đến sao? Thực lực bọn họ thế nào? Có bao nhiêu Thiên Tôn, bao nhiêu Chuẩn Vương?"