Tô Vũ tê dại cả da đầu, nhìn Thông Thiên Hầu chằm chằm, vô số suy nghĩ dâng lên, "Thiên Môn... Địa Ngục Môn... Địa Ngục Môn thật sự tồn tại, Thiên Môn là do con người tu luyện ra được, ngươi lại nói, Thiên Môn phong ấn một thời đại, rốt cuộc ngươi có ý gì?
"Không có ý gì cả" Thông Thiên Hầu cơ hồ là ai oán gào thét: "Thật sự không có ý gì cả mà!"
Tô Vũ biến sắc, cắn răng quát: "Nếu Địa Ngục Môn và Thiên Môn đều thật sự tồn tại, trong khi Địa Ngục Môn lại phong ấn thời đại Hỗn Độn. Ta hỏi ngươi, rốt cuộc Thiên Môn phong ấn thời đại nào?"
Tô Vũ hít sâu một hơi: "Nếu như sau Địa Ngục Môn là hình ảnh của thời đại Hỗn Độn thu nhỏ, về sau có thời đại Khai Thiên, có thời kỳ Thái Cổ, Thượng Cổ... Thượng cổ vẫn chưa kết thúc! Thái Cổ không bị phong ấn mà vẫn tỏn tại một chút vết tích, tỉ như Thái Cổ Cự Nhân tộc, tỉ như Võ Hoàng đều thuộc về thời Thái Cổ, duy chỉ có thời đại Khai Thiên cơ hồ không còn lại chút cảm giác tồn tại gì"
"Chủ nhân của Thời gian đại đạo phong ấn thời đại Hỗn Độn, vậy ai đã kết thúc thời kỳ Khai Thiên? Chủ nhân của thời không trường hà ở đâu? Chủ nhân của Tử Linh đại đạo đâu rồi?"