Tô Vũ không để ý đến Thông Thiên Hầu nữa, một cước giẫm lên trên cái mặt già của y, trên thực tế thì gương mặt cũng chỉ là hư ảnh, Thông Thiên vốn là một cánh cửa, mà đã là cửa thì làm gì có mặt mũi chân thật!
Nhưng lúc này Thông Thiên Hầu vẫn lộ ra về mặt vặn vẹo, giống như đang nói cho Tô Vũ, ngươi nhìn đi, ngươi giãm mặt ta, ta đều không nói gì, tùy tiện cho ngươi giẫãm, ngươi đừng tìm ta gây phiền toái nhé!
Tô Vũ cười ha hả: "Chúng ta cứ từ từ, yên tâm, về sau nếu thật sự muốn kết thúc thời Thượng Cổ, ta sẽ cho ngươi tiêu chí của thời đại, trở thành Thông Thiên Môn! Đến thời đại tiếp theo, mọi người không mở Thiên Môn, không mở Địa Ngục Môn mà đều sẽ mở Thông Thiên Môn!"
Thông Thiên Hầu bỗng nhiên nảy sinh ý nghĩ kỳ quái, quả nhiên, Tô Vũ híp mắt cười hỏi: "Không mở ở trên trán mà mở trên mông, ngươi thấy thế nào?"
Thông Thiên Hầu câm nín, chuyện này... rất không thích hợp!