"Lão Chu.. "
Đám Đại Tần vương hô một tiếng, an ủi: "Đừng giận dữ như thế, có gì thì từ từ nói, thế này là sao? Không kế thừa thì không kế thừa, chuyện có gì đâu... "
"Ngươi câm miệng cho ta!"
Đại Chu vương cả giận: "Ngậm miệng, có nghe không? Ngươi thì biết cái đếch gì! Ngươi là đồ ngu xuẩn, mẹ nó, năm xưa ta còn trông cậy vào ngươi đi kế thừa đó, kết quả ngươi lại là đồ đân, là tên phế vật, ngươi có năng lực thì mau đi kế thừa xem! Lão tử nguyện làm tiểu đệ cho ngươi mấy trăm năm, nghĩ ngươi đáng tin cậy, nghĩ ngươi vì Nhân tộc nỗ lực nhiều hơn một chút, chỉ hi vọng ngươi có thể chí công vô tư, mong ngươi trở thành Nhân Chủ, trở thành sự tồn tại được Nhân Hoàng bệ hạ công nhận.
Ngươi lại bỏ gánh nửa đường, cái tên vương bát đản nhà ngươi, lão tử giết chết ngươi!"