Trấn Nam Hầu thấy Tô Vũ nói đạo lý rõ ràng, hiển nhiên Tô Vũ đã sớm có tính toán, Trấn Nam Hầu càng thêm chua xót, trầm mặc một hỏi rồi lại nói: "Bách Chiến bệ hạ có ý là tiếp dẫn Nhân Tổ trước rồi mới đến thượng du cứu viện Nhân Hoàng"
Tô Vũ sửng sốt: "Hắn là tên ngốc sao? Tiếp dẫn Nhân Tổ trước ư? Không được. Thứ nhất, Nhân Tổ có ở đó hay không còn chưa chắc chắn. Thứ hai, Nhân Tổ ra ngoài thì không phải cường giả hỗn độn cũng thoát ra sao? Thứ ba, Nhân Tổ có lợi hại không?
Thứ tư, nếu tiếp dẫn không thành công mà lại để Ngục Vương thoát ra thì Bách Chiến phụ trách đánh đối phương được không? Thứ năm, Nhân Tổ thuộc về Thái Cổ, chúng ta xem như truyền thừa Thượng Cổ, Nhân Tổ ra ngoài thì sẽ cứu đám người Nhân Hoàng sao? Dù sao Văn Vương sống hay chết cũng không liên quan đến ông ta. Thứ sáu, có vẻ Nhân Tổ đã tự sáng lập nên chi mạch Cự Nhân tộc, vậy rốt cuộc ông ta là chủ Cự Nhân tộc hay là chủ Nhân tộc? Chẳng lẽ Nhân tộc phải làm tiểu đệ cho Cự Nhân tộc ư?"
Tô Vũ liên tiếp đưa ra mấy vấn đề, sau đó hắn nói: "Bách Chiến nghĩ gì vậy? Đương nhiên phải cứu Nhân Hoàng trước, sau đó diệt Tội tộc và nghĩ cách phong tỏa Địa Ngục Môn. Ít nhất phải kéo dài tới khi Nhân Hoàng trở về. Kế hoạch của ta là diệt Tội tộc trước, sau đó Bách Chiến giúp ta trông coi Địa Ngục Môn, kẻ nào thoát ra thì lập tức giết chết kẻ đó. Tuyệt đối không cho bọn họ thoát ra ngoài. Ngươi cảm thấy Bách Chiến có đáp ứng được không?"
Trấn Nam Hầu im lặng.