Tô Vũ không tiếp tục chất vấn nữa, sắc mặt hắn hơi nặng nề, gật đầu đáp: "Ta không so đo với ngươi. Ta đã hiểu rồi, ngươi là thống lĩnh ám vệ, không dám dùng hết toàn lực gia nhập phe ta cũng là bình thường, quả thật Nhân Hoàng cần có người thủ vệ. Về phần vấn đề bản tôn ở đâu thì ta không quan tâm"
Có một số việc không hỏi ra là tốt nhất.
Đại Chu Vương nhẹ nhàng thở phào một hơi. Y cũng đoán được Tô Vũ sẽ không hỏi quá kỹ càng tỉ mi.
Tô Vũ cười nói: "Chẳng trách Nhân Hoàng dễ tính như vậy, muốn địa bàn thì cho địa bàn, muốn mượn lực thì cho mượn lực, muốn huỷ bỏ sắc phong cũng đáp ứng thống khoái. Chẳng lẽ là cảm thấy mình sắp chết mà lại có khai thiên giả mới xuất hiện, vậy dứt khoát bán nhân tình để kéo ta lên chiến xa chứ gì?"
Tô Vũ cười nhạo: "Biết ngay mà, đám người Văn Vương có kẻ nào tốt chứ. Đầu là hạng người cáo già xảo quyệt giống ngươi thôi"