Viêm Hỏa nhìn về nơi xa, nơi ấy có Địa Môn, lão cười một tiếng: "Địa Môn thật sự là lão tổ tông của ta ư? Đáng sợ thật, không ngờ ta lại là hậu duệ của một cánh cửa. Thật đáng sợ.."
Lão tươi cười xán lạn.
Ngay sau đó, từng luồng lực lượng đặc thù bùng nổ ra từ trong thân thể lão.
Tiếng cười của Viêm Hỏa vang lên sang sảng: "Mặc kệ ngươi có phải lão tổ tông của ta hay không, dù sao chúng ta cũng không quen thuộc, vậy ta hại ngươi một lần cũng chẳng sao. Bố cục nhiều năm, cuối cùng cũng có một việc thành công, đa tạ mọi người đã tương trợ."
Mọi người lộ ánh mắt khác thường.