Bấy giò, Tắc Thiên thở dài một tiếng.
Ngục Vương mở mắt, Nhân Tổ thở dài: "Không ngờ trận chiến vạn tộc lại hạ màn như vậy"
Trong mắt Không lập loè quang mang: "Đến lúc này rồi mà đám người kia còn chém giết nhau, đúng là... Không biết sống chết"
Sớm hay muộn bọn họ đều phải chết!
Mấy người Tắc Thiên không nói chuyện, Không không hiểu: "Đám người Tô Vũ nhàn rỗi thật, đó chỉ là một đám kẻ yếu, không có kẻ nào trên 20 đạo cả, nếu là ta thì đã giết chết hết trong một chiêu rồi, gióng trống khua chiêng như vậy có cần thiết không?"